“Anh Trâu” Vài ngày sau Trịnh Dao vẫn chỉ có thể nằm trên giường bệnh như cũ, cô ta ngước mắt, ánh mắt êm ái nhìn về phía Trâu Thần “Lần trước anh em chỉ là nói đùa, anh đừng để bụng.” Khuôn mặt tái nhợt rốt cuộc có chút sắc hồng, xấu hổ và cẩn thận.
Trâu Thần di chuyển ánh mắt từ bệnh án trong tay lên người Trịnh Dao “Không sao, anh với em đã biết nhau từ nhỏ, nếu không độ lượng với cậu ta thì anh đã sớm bị cậu ta làm cho tức chết” Anh cười cưởi, Trịnh Dao hoàn toàn không giống Mạnh Phỉ, cách thức thích một người cũng khác, cho nên anh căn bản không thể dùng thái độ đối với Mạnh Phỉ để đối với cô ta, trong lòng anh, cũng giống như Trịnh Vũ, cảm thấy đau lòng đối với cô gái nhu nhược này “Còn em, em đừng nghĩ nhiều, buông lỏng chính mình, máu bầm trong não tốt nhất là để cho nó bị từ từ tan ra, trong khoảng thời gian này cố gắng nằm thẳng.” Nói xong đi tới cạnh mép giường, đỡ đầu của cô dậy, từ từ rút quần áo mà Trịnh Vũ nhét ở dưới “Tốt nhất không nên gối đầu, đoán chừng anh em vì anh mà ngược đãi em, không cẩn thận, không đưa gối đầu cho em mà lại nhét quần áo vào.”
Trịnh Dao cười xin lỗi, quả thật lúc Trịnh Vũ cầm quần áo nhét xuống dưới gối cho cô khuôn mặt đần thối “Tính tình anh trai em thẳng thắn, anh đừng chấp nhặt với anh ấy, mấy ngày nay không nhìn thấy anh, em còn tưởng rằng......” Cô ta ngập ngừng.
“Không phải, gần đây
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-dung-chay/1966963/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.