Ánh nắng ngoài cửa sổ rực rỡ, làn gió tinh khiết thỉnh thoảng thổi qua làm lung lay mấy đóa hoa, làm cho người ta cảm giác trong lòng bừng sáng. Đáng tiếc, thời tiết tốt như vậy cũng không thể đi vào lòng Trâu Thần, lúc này anh không xuất hiện ở bệnh viện, ngược lại đứng trước cửa sổ nhà mình, ánh mắt nhìn về nơi xa, trong mắt ngập tràn mê ly, rốt cuộc, tiếng chim hót cũng đánh thức được tâm hồn anh kéo anh về với thực tại, thu hồi ánh mắt nhìn về nơi xa ngẩng đầu nhìn đàn bồ câu trên không trung, tự do tự tại, đôi tay nắm chặt khung cửa sổ, giống như đã quyết tâm cái gì đó.
“A? Không tới bệnh viện sao?” Tân Đồng mở cửa đi vào, sau khi học hai tiết liền phát hiện quên mang đồ, lại không muốn giày vò Trâu Thần nên tự quay về, ai biết vừa vào phòng liền nhìn thấy anh đứng trước cửa sổ thẫn thờ? “Nếu không có việc vậy lát nữa đưa em về trường?” Bởi vì đang vội nên không cảm giác được anh không giống với bình thường, vội vội vàng vàng lục tung mọi góc phòng, sao lại không thấy? Hấp tấp vỗ trán mình, trí nhớ càng ngày càng kém!
“Đang tìm cái gì?” Giọng nói bình tĩnh vang lên ở phía sau.
Cô bị dọa sợ nhảy dựng lên, trốn ánh mắt của anh “Không có gì, không tìm được đồ cần dùng cho học tập.” Vội vãn đi qua người anh.
Anh hít một hơi thật dài, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt cô “Là cái này sao?” Đưa lên một xấp giấy đầy chữ ở trong tay.”
Cô quay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-dung-chay/1966987/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.