Rõ ràng Lục Minh giúp Tống Du, thế mà đối phương lại tỏ vẻ khó chịu, Trương Nghị đứng bên trông thấy mà nổi giận.
"Cậu ta tưởng mình là ai chứ? Nếu chẳng có anh Lục thì không chừng giờ này đã nằm gọn trong bụng rắn rồi!"
"Trương Nghị!" Lục Minh lạnh nhạt khuyên can: "Bớt tranh cãi."
Trương Nghị nghẹn họng: "Anh tốt quá sẽ bị người xấu bắt nạt, cưỡi lên đầu lên cổ đó!"
Dung Thời và Tống Du đã đi xa, chỉ có Tần Lạc nghe được. Cậu chẳng có ý định bỏ qua, bèn xoay người đứng trước mặt Trương Nghị.
"Nếu anh Lục của mày không xen vào thì anh tao đã sớm giải quyết xong con rắn kia rồi, mà còn chẳng để máu dính lên người nữa." Tần Lạc cười nhạo: "Đôi lúc đừng nên quá đề cao bản thân."
Tần Lạc thuở nhở lớn lên trong giới quyền cao chức trọng, mắt nhìn người cực chuẩn, hơn nữa Lục Minh lại là con trai của Lục Hữu Khải, dùng ngón chân mà ngẫm cũng biết vì sao hắn tự dưng xen vào.
Trương Nghị tức giận trợn tròn đôi mắt: "Mày!"
Sắc mặt Lục Minh càng khó coi, hắn kéo Trương Nghị lại, không nói lời nào.
Các thành viên trong đội nghe thấy cuộc nói chuyện, ánh mắt trở nên kinh ngạc.
Tống Du đứng đầu kỳ thi, chắc chắn chẳng phải kẻ tầm thường. Mà lúc nãy Dung Thời còn đứng gần hơn Lục Minh, nếu gặp nguy hiểm thì nhất định hắn sẽ ra tay hỗ trợ.
Lục Minh vọt tới nhanh như vậy, xác thực quá ân cần.
Tới sườn núi, quá nửa thành viên đều mệt mỏi, bởi hầu hết chưa có kinh nghiệm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-la-alpha-hang-dau-thi-phai-lam-sao-bay-gio/689243/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.