"Đã có kết quả so sánh, chẳng thấy mối liên quan nào hết."
Tống Du ngồi trên chiếc ghế nhỏ cao trước quầy bar, chia tài liệu cấp dưới báo cáo cho Dung Thời.
Sau khi lấy được mẫu máu của hai anh em họ Lâm, Tống Du bảo người so sánh với mẫu máu của L739 và L783.
Tuy rằng hai lọ thuốc nước và chất dẫn dụ cùng một mùi vị, thế nhưng về bản chất lại chẳng tồn tại bất kỳ mối liên quan nào.
Dung Thời đọc kỹ báo cáo, càng đọc càng nhiều nghi vấn.
Là điều phối thuốc tương ứng với đối tượng thử nghiệm hay thông qua lọ thuốc nước này để tìm Omega có mùi vị tương tự?
Trình tự bất đồng thì mục đích hoàn toàn khác biệt.
"Hồ sơ bệnh án đâu? Cho tôi một phần." Dung Thời hỏi.
Tống Du múc một thìa khoai môn đưa lên miệng, vị sữa dừa thanh mát phối với viên khoai dai mềm, còn có vị xoài và đào vàng quyện vào nhau, ngon tuyệt.
"Đó là tôi lấy bằng bản lĩnh của mình, vì sao phải đưa cho anh?"
Dung Thời duỗi tay đoạt chiếc bát trước mặt: "Đây cũng là tôi làm bằng bản lĩnh của mình, cậu đừng có ăn."
"Từ từ!" Tống Du ôm bát không chịu buông, liếc sang: "Đồ đã cho nào có chuyện đòi lại?"
Dung Thời thả tay xuống, lạnh lùng: "Đồ tôi làm cho Miên Miên."
Tống Du hất hất cằm về phía phòng khách: "Nhưng bé Thỏ Thỏ nhà anh không muốn ăn."
Dung Thời nhìn theo tầm mắt cậu.
Miên Miên nằm trên chiếc sô pha gần cửa sổ sát đất, thân mình nho nhỏ lọt thỏm, lưng quay về phía họ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-la-alpha-hang-dau-thi-phai-lam-sao-bay-gio/689274/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.