Vào ngày thứ ba sau khi cuộc chiến kết thúc, quân đoàn 2 cũng hoàn thành nhiệm vụ khai hoang.
Dung Thời xong việc, rời khỏi phòng điều khiển, dự định về cabin nghỉ ngơi một lát rồi cùng đi ăn với Tống Du.
Lúc bước ngang qua khu huấn luyện, hắn mơ hồ nghe thấy tiếng hát từ bên trong vọng ra.
Chẳng biết vì sao, hắn dừng lại.
Quét mống mắt xong, cánh cửa kim loại mở ra, tiếng hát vang vọng.
Kết cấu khu huấn luyện bố trí theo kiểu vòng tròn chìm, tổng cộng có năm tầng. Khi bước vào sẽ ở tầng trên cùng, mỗi tầng gồm hàng trăm phòng chức năng, tầng cuối cùng có một sàn tập lớn đặt chính giữa để mọi người tập luyện.
Giờ phút này, mấy ngàn người đang chen chúc trên sàn tập và lan can các tầng, đồng thanh hát quân ca.
Họ hát đến mức khuôn mặt đỏ bừng, cổ nổi gân xanh, lại còn lạc nhịp. Nhiều người vừa khóc vừa gào lên, chẳng một nốt nhạc nào đúng âm điệu.
"Anh Dũng! Ra đi thanh thản! Hu hu hu hu hu..."
Một thành viên A8 đứng gần cửa hát được nửa chừng thì không nhịn được, thất thanh khóc rống.
Họ tiễn đưa chiến hữu hy sinh, đồng thời trút bỏ cảm xúc bị đè nén.
Dung Thời bỏ mũ xuống, vẻ mặt bi thương, lát sau mới đội mũ lên rồi xoay người rời đi.
Kiếp trước, chẳng biết có người hát tiễn đưa hắn hay không.
Trở lại cabin nghỉ ngơi, mùi sữa ngọt ngào phả vào mặt.
Tâm trạng nặng nề bỗng chốc nhẹ nhõm.
Căn phòng bếp bừa bộn, Tống Du đang cầm chiếc thìa lớn nhất xúc đường bỏ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-la-alpha-hang-dau-thi-phai-lam-sao-bay-gio/689367/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.