Dung Thời nhìn cậu thật sâu rồi cất đôi giày vừa cởi ra vào tủ.
"Nhà ở bình thường đều như vậy."
Tống Du chú ý tới ánh mắt hắn, cảm giác kỳ lạ trong lòng càng thêm rõ ràng.
"Thế à?" Cậu khom lưng xỏ dép lê: "Em chưa từng ở nên không biết."
Sau khi bật hệ thống khử mùi, chút không khí ẩm mốc trong phòng mau chóng tiêu tan.
Tống Du định tham quan căn nhà, lại bị Dung Thời kéo xuống bếp làm trợ thủ.
"Lần đầu tiên đến chơi mà bắt em nấu cơm?" Tống Du xắn cổ tay áo, hừ lạnh: "Anh đối đãi với khách thế hả?"
Dung Thời lựa chọn trong tủ bảo quản thực phẩm: "Khách gì? Đây cũng là nhà em mà."
Tuy có chức năng giữ tươi, nhưng rau củ đã để mấy tháng nên hắn vẫn quẳng hết cho robot tái chế, lấy mỗi trứng gà và mì gói.
Nói xong thì thấy Tống Du ngồi xổm bên cạnh.
"Này, lặp lại câu nói vừa rồi một lần nữa."
Dung Thời đóng cửa tủ, đặt trứng gà vào tay cậu, đứng dậy, thuận tiện hôn chụt lên trán cậu.
"Đây cũng là nhà em, trứng gà giao cho em rán, anh đói rồi."
"..."
Tống Du: "Nửa câu sau hoàn toàn dư thừa."
Cậu đứng lên, Dung Thời tiện tay đưa cho cậu một chiếc chảo đáy bằng.
"Biết đập trứng không?" Hắn hỏi.
"Em chỉ ít kinh nghiệm sinh hoạt chứ không phải thiểu năng trí tuệ." Tống Du cười khẩy, chờ chảo nóng, cậu cầm trứng trong lòng bàn tay rồi bóp mạnh.
"Tách", vỏ trứng nứt ra.
Tống Du kiểm soát lực, để trứng gà từ kẽ nứt rơi xuống chảo.
Nhưng khe hở
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-la-alpha-hang-dau-thi-phai-lam-sao-bay-gio/689374/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.