"Tần Phương! Không thể, chị tôi không thể giao công ty cho Tần Phương!" Đối mặt quản lí sản nghiệp tiếp đón cô, Nguyễn Manh Manh phủ quyết nói."Nhị tiểu thư, chúng ta cũng biết là không thể, nhưng chị gái của cô kí xuống chuyển dời tài sản, xác thực là như vậy."Quản lí khổ sở nói: "Hơn nữa, không nói chị gái của cô kí chuyển dời tài sản.
Dù cho không ký, công ty này chỉ sợ cũng rơi vào trong tay mẹ kế của cô."Theo luật thừa kế tài sản bình thường.Nguyễn Thi Thi qua đời, cô ấy không có chỉ định tài sản di chúc, để cho người thừa kế hợp pháp thứ nhất, cũng chính là ba của cô nhận được."Ngày đó bà già của nhà các người cũng là cùng nhau đến, lúc ấy nói, nếu như chúng tôi từ chối không phối hợp, bà ấy liền Tới tòa án để xin thi hành pháp luật.
Bà ấy là bà nội của các người, dù cho không có bản chuyển dời tài sản kia, bà ấy nói một câu, Nguyễn tiên sinh còn có thể không gật đầu đồng ý sao?"Một lời nói, chặn Nguyễn Manh Manh đến nói không ra lời.Ba ba cô...Quá khứ, cô có thể xác định, ba cô có thể đứng vững trước áp lực của bà nội, quyết không đồng ý.Thế nhưng bây giờ, cô thật sự không dám khẳng định.Biết ở đây nói nhiều hơn nữa với quản lí cũng vô dụng, Nguyễn Manh Manh đứng dậy cáo từ.Ai biết, mới vừa đi ra văn phòng, đụng phải một bóng người ôm đống lớn bản thiết kế.Nguyễn Manh Manh lông tóc không tổn hại.Đối phương lại bị cô va ngã xuống đất."Cô không sao chứ?" Nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-dang-yeu-le-thieu-sung-tan-troi/1209234/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.