"Cởi quần áo--!?"Nguyễn Manh Manh sợ tới mức mắt trợn lên, sau 2 giây mới hiểu, cô lập tức ôm lấy chính mình."Anh anh anh, anh đừng làm bậy nha...!Em đã nói với anh, vừa nãy em...""Anh nói, cởi, quần, áo." Lệ Quân Ngự không để ý đến lời giải thích của Nguyễn Manh Manh, ánh mắt lạnh lùng hạ xuống, liếc cô, ẩn giấu bên trong ánh mắt đó là lời cảnh cáo.Lệ Quân Ngự như vậy khiến Nguyễn Manh Manh sợ đến nỗi lời từ chối vừa định nói ra liền vội vàng nuốt xuống.
Cô nhìn anh, vô cùng đáng thương: "Em...!Em còn nhỏ..."Vừa nói, tay cô vừa kéo cổ áo cao hơn, không muốn cởi.Nhìn thấy mèo con như vậy, cơn tức giận vì nhìn thấy cô và em ba trong bồn tắm đột nhiên biến mất.Con ngươi hơi ảm đạm, sự lạnh lẽo biến mất, anh lạnh nhạt liếc cô nói: "Nguyễn Manh Manh, bảo em cởi quần áo chẳng qua là sự em bị cảm lạnh, không phải em cho rằng...!loại...!chuyện...Mặc dù em thích anh nhưng cũng không được suy nghĩ lung tung.
"Ba chữ cuối cùng, nói cực kỳ nhẹ.
Giọng nói mang theo chút từ tính khiến người nghe mặt đỏ tim đập."Em...!Em thích anh?"Bị Lệ Quân Ngự bắt gặp cô và Lệ Quân Triệt trong bồn tắm lớn đã khiến cô lúng túng xấu hổ lắm rồi.Kết quả bây giờ, cái gì là lúng túng xấu hổ, cô thực sự muốn xem trong đầu Lệ Quân Ngự có gì, từ sáng đến tối đến cuối cùng là đang suy nghĩ cái gì!Tại sao lại thành cô thích anh?Còn nữa, đột nhiên anh bảo cô cởi quần áo, ai mà chẳng hiểu lầm!Nguyễn Manh Manh tức giận trừng mắt với Lệ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-dang-yeu-le-thieu-sung-tan-troi/1209299/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.