Không trêu chọc nổi không trêu chọc nổi ——Má Vương xoa xoa huyệt Thái Dương, rụt rụt cổ."Nếu không còn chuyện gì vậy tôi đi ra ngoài trước.
Buổi tối, đừng tiếp tục giày vò mọi người, cũng đừng tiếp tục giày vò chú Triệu, nghỉ sớm một chút."Giọng điệu Nguyễn Manh Manh bình thản nói.Nhưng nghe vào trong tai má Vương, không khác nào nhắc nhở Tràn ngập ý vị cảnh cáo.Má Vương nào còn dám không tuân theo, ngay lập tức liền sắp xếp những người khác nhanh chóng tản đi, có chuyện gì ngày mai làm tiếp.Nói tóm lại một câu, ngàn vạn không thể quấy nhiễu đến đại tiểu thư nghỉ ngơi.Mà Nguyễn Manh Manh đi ra cửa phòng, bất ngờ liền đụng với ba người đứng cạnh cửa.Chú Triệu, Lệ Quân Triệt, còn có Lệ Quân Tỳ.Khuôn mặt chú Triệu cảm động, nếp nhăn trên mặt đều sắp chen thành một đống.Thiếu niên đẹp trai kéo sau cổ áo em trai mình, để ngừa thằng nhóc này lao ra, thuận tiện đưa mắt rơi vào trên tay nhỏ của Nguyễn Manh Manh.Ừm...!Xem ra, anh cần ước định một lần nữa, độ nguy hiểm của công việc mật thám hiện nay.Đặc biệt, nếu như kẹo bông gòn biết được, anh đã từng ở trong đáy lòng, từng báo cáo cô vài lần nhỏ.Anh có thể bị chết rất thảm hay không?Mà người bạn nhỏ Lệ Quân Tỳ, lúc này thì lại mang theo đầy mặt sùng bái.Nhìn thấy Nguyễn Manh Manh đi ra, cậu lập tức mở hai tay ra, muốn vồ tới ——"Chị gái, chị quá lợi hại! Có thể tay không cầm cột đèn bàn, biết chơi game, lại còn đẹp đẽ như vậy...!Chị gái, chị mau nói cho em biết chị còn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-dang-yeu-le-thieu-sung-tan-troi/1209550/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.