Bởi vì như vậy, trong đầu Nguyễn Manh Manh đều là một loạt các hoạt động đó, vô cùng dữ dội.Mà vẻ mặt của cô cũng có sự thay đổi khiến thiếu niên đẹp trai ngồi ở bên cạnh cũng run lẩy bẩy.Lệ Quân Triệt liếc nhìn Nguyễn Manh Manh mắt muốn xác định xem có phải là Nguyễn Manh Manh bị tẩu hỏa nhập ma không...Vì muốn động viên Nguyễn Manh Manh, cậu thậm chí còn chủ động dâng lên món tráng miệng trong tủ lạnh của mình—"Ầy, kẹo bông gòn...!Này, miếng bánh ngọt hồng này cho chị.
Cái kia...!Ăn chút đồ ngọt tâm trạng sẽ tốt hơn!"Lệ Quân Triệt không dám hỏi trực tiếp, cũng không dám nói thẳng, cậu chỉ có thể nói bóng gió.Nguyễn Manh Manh đang suy nghĩ nên tiện tay liền nhận lấy.Lệ Quân Triệt vừa mới thở ra đã thấy Nguyễn Manh Manh đang ăn, cầm một chiếc thìa bơ cho vào lỗ mũi.Thiếu niên đẹp trai: --!!!Xong, anh có linh cảm...!Kẹo bông gòn lần này đã thất tình, dù anh cả có muốn đuổi người phụ nữ kia để dỗ cô, e là trong một thời gian ngắn cũng rất khó dỗ dành kẹo bông gòn.*Không thể không nói, Lệ Quân Ngự và Lệ Quân Triệt đúng là anh em ruột.Trong lúc Lệ Quân Ngự còn có chút uể oải, lại vừa mới thoát ra khỏi bệnh viện, nghe Lăng Đông báo cáo lại mọi chuyện.Phản ứng đầu tiên cũng giống hệt Lệ Quân Triệt, cho rằng mèo con nhất định sẽ cực kỳ ghét anh, thậm chí là căm ghét.Người đàn ông ánh mắt nghiêm nghị nghĩ, anh thật sự rất cực khổ mới dụ dỗ được mèo con đồng ý hẹn hò, sợ là từ nay về sau cô cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-dang-yeu-le-thieu-sung-tan-troi/1209574/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.