Một giờ sau, Hạ Úc Huân vẫn còn chưa ra ngoài.
Lãnh Tư Triệt buông văn kiện trong tay xuống, bất an mà nhìn thoáng qua toilet.
Lại qua hai mươi phút sau, Lãnh Tư Triệt thật sự không yên tâm đi gõ cửa phòng tắm.
“Tiểu Huân, cô đã khỏe chưa? Tiểu Huân?”
Lãnh Tư Triệt trong lòng căng thẳng, dò xét muốn xoay tròn khoá cửa một chút, cửa kẽo kẹt một tiếng mở ra, cô không có khóa trái.
Trong phòng tắm có chút mờ mịt sương mù, sau đó, anh nhìn thấy……
Nha đầu kia vần dựa vào nắp bồn cầu ngủ.
Tóc của cô một nửa khô, trên người mặc áo sơ mi trắng của anh, thậm chí còn chưa kịp cài hết nút, cứ như vậy mà treo ở trên người.
Đối với cô mà nói áo sơ mi rộng thùng thình mặc ở trên người cô, che kín tay nhỏ, cơ hồ che khuất cả đầu gối, như là đồ hóa trang.
Như vậy sẽ cảm mạo.
Nhưng, Lãnh Tư Triệt ngơ ngác đứng tại chỗ, cách xa chỉ vài bước nhưng không cách nào lấy hết can đảm đi qua.
Anh không cách nào đối mặt với Hạ Úc Huân như vậy.
Áp lực tình cảm nhiều năm như vậy, tình cảnh này đối với anh mà nói quả thực là thử thách cực hạn.
Đến khi Hạ Úc Huân hắt xì một cái, Lãnh Tư Triệt mới đột nhiên bừng tỉnh, nhất thời cũng không quan tâm chuyện khác, khẩn trương đi qua đem cô bế lên.
-
Đem cô ôm trở về giường, vừa muốn rời đi, Hạ Úc Huân đột nhiên mở to mắt.
Lãnh Tư Triệt vốn dĩ tâm thần không yên, lúc này bị cô dọa sợ,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035075/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.