“Tiểu Mặc, con chảy máu!”
“Không cần mẹ quản, mẹ để ông ta cút đi, nếu không con cút!” Nam Cung Mặc ném tay Lâm Na ra.
“Con ít nói vài câu được không? Xem như mẹ xin con!” Lâm Na nhìn thấy Nam Cung Lâm ngoài cửa sắc mặt xanh mét, nôn nóng mà khuyên.
A nha! Trong lúc vô ý nhìn thấy gia đình bọn họ tranh cãi.
Nhà giàu thật là phức tạp a!
Hạ Úc Huân tránh phía sau Nam Cung Lâm lắc lắc đầu.
Cô còn tưởng rằng Nam Cung Lâm tất cả đều đã sắp xếp ổn, không thể tin nổi ông liền Nam Cung Mặc cũng chưa thu phục.
Bất quá, việc này xác thật có chút kỳ quái a, lúc trước chỉ nghe Mặc nói qua Nam Cung Lâm trước nay đều Mặc kệ cậu, vì cái gì lần này ông lại muốn sốt sắng sắp xếp trường học cho Mặc như vậy?
Lương tâm trỗi dậy? Hình như quá không có khả năng đi? Muốn trỗi dậy đã sớm trỗi dậy, vì cái gì phải chờ tới bây giờ.
“Tiểu Mặc, mau xin lỗi ba con đi, ông ấy là quan tâm mới cố ý sắp xếp trường học cho con a!” Lâm Na tận tình khuyên bảo.
“Mẹ bảo ông ta thu hồi những cái quan tâm buồn cười đó đi! A, chẳng lẽ mẹ chưa từng nghe qua một câu Trung Quốc nói, vô sự hiến ân cần phi gian tức đạo sao?” Nam Cung Mặc trào phúng mà liếc mắt nhìn Nam Cung Lâm một cái, khiêu khích nói, “Nam Cung Lâm, chẳng lẽ ông đột nhiên phát hiện phế vật như tôi còn có giá trị lợi dụng gì sao? Ông có thể nói thẳng, không cần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035430/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.