Thì ra không phải trùng hợp, mà là cố ý ở chỗ này ôm cây đợi thỏ, nói vậy đợi thật lâu đi!
Dựa theo hành trình bình thường của cô hẳn là 6 giờ liền đến công viên, nhưng hôm nay, bởi vì đã xảy ra chuyện kia, cô đến muộn một giờ.
Mới sáng sớm liền cố ý chạy tới gặp người lại chưa gặp được, khó trách sắc mặt Lãnh phu nhân kém như vậy, bất quá, cho dù cô không để bà chờ lâu như vậy, bà cũng sẽ không có sắc mặt tốt.
Hạ Úc Huân lễ phép mà nói: “Thật ngại quá, để ngài đợi lâu.”
Những lời này như thế nào nghe đều có chút ý vị châm chọc như vậy.
Lãnh phu nhân quả nhiên nhíu nhíu mày, bà đã chờ đủ lâu, không muốn lại vô nghĩa, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nói: “Tư Thần là vì cô mới rời khỏi công ty cô biết không?.”
Trái lại, vừa bắt đầu liền cài cho cô tội lớn như vậy trên đỉnh đầu.
Tuy rằng không nên, nhưng nghe câu nói đó, Hạ Úc Huân vẫn có chút mừng thầm.
“Cháu tưởng, cháu vẫn không có lực ảnh hưởng lớn như vậy chứ.” Hạ Úc Huân thực khiêm tốn mà nói.
Cho dù là vì cô, vậy cô cũng chỉ có thể tính là một cái kíp nổ mà thôi. Lãnh Tư Thần là người rất không thích bị ép buộc, nhưng bởi vì ba và em trai, anh chỉ có thể lấy toàn lực bản thân gánh vác tất cả trách nhiệm.
Anh vẫn luôn cho rằng Lãnh Tư Triệt di truyền bệnh của ba, mà anh không có, cho nên anh chú định hẳn nên gánh vác mọi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035469/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.