Cô một phen ném tay tên Cường ca ra, ánh mắt sắc bén mà trừng hắn, nói:“Mặc kệ là ai sai ngươi, ngươi sẽ phải trả giá lớn, ta thề.”
“Nha đầu thúi! Ngươi chết chắc rồi!”
Cường ca vừa muốn xông lên động thủ, tên đàn ông tóc vàng tên Lam Tu kia một phen cầm tay hắn giơ lên cao, rất có hứng thú mà đánh giá Hạ Úc Huân, nói:“Từ từ, cô gái này…… Có phần thú vị.”
Hạ Úc Huân vừa nghe liền nổi giận, “Chết tiệt! Tên lông vàng kia, con mắt nào của ngươi thấy ta thú vị? Ngươi có biết buôn bán người là phạm pháp không hả?”
Tên tóc vàng một bộ gian thương hướng cô sâu kín cười, lộ ra hàm răng trắng tinh, đáp: “Hai con mắt đều thấy được.”
Nói xong chuyển hướng người hầu phía sau, ra lệnh “Đem cô ta vào đi thôi!”
“Khoan đã, ngươi cho dù ta là ai cũng không biết liền dám mua ta, sẽ không sợ có người tìm ngươi gây phiền toái?” Hạ Úc Huân không buông bất cứ một hy vọng nào.
Lam Tu quay đầu nhìn Hạ Úc Huân quần áo bất chỉnh, thương hại mà nhìn cô, hệt như nhìn một người ngu ngốc, nói: “Thật là một cô gái ngây thơ.”
“Này này……” Hạ Úc Huân còn muốn nói chuyện, cũng đã bị người kéo đi xuống.
Cường ca nửa bên mặt sưng đỏ, mừng rỡ như điên, nói:“Ý của anh là?”
Lam Tu ký chi phiếu cho hắn, nói:“Thành giao!”
Cường ca nhìn những con số 0 liên tiếp trên chi phiếu cười đến không khép miệng được, không thể tin nổi nha đầu chết tiệt kia còn có thể bán được nhiều tiền như vậy,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035480/chuong-267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.