Trong đầu Hạ Úc Huân có hai người đang đánh nhau, đánh đến mặt mũi bầm dập, máu chảy thành sông, cuối cùng, tiểu ác ma cười dữ tợn dẫm lên thi thể tiểu thiên sứ chiếm điểm cao giành thắng lợi.
Vì thế, lý trí còn lại không nhiều lắm lại lần nữa bị cảm giác mãnh liệt mà xa lạ chiếm lấy, Hạ Úc Huân đã không biết mình đang làm cái gì, chỉ có thể hoàn toàn dựa vào bản năng hành sự.
Vẻ mặt cô hoảng hốt, giống như dã thú bị mở xiềng xích thả ra khỏi trại giam, hoàn toàn mất đi những ràng buộc……
Cảm giác được thái độ Hạ Úc Huân chuyển biến, Lãnh Tư Thần khẽ cười một tiếng, trấn an mà vỗ vỗ sau lưng cô, buồn bã nói: “Đừng nóng vội, từ từ……”
Hạ Úc Huân lập tức hung hăng mà liếc mắt trừng anh một cái.
Cô đều hảo tâm nhắc nhở cô có thể cuồng tính quá độ, anh xem mình đang nói giỡn sao? Không lập tức đem anh ăn sống nuốt tươi liền không tồi, còn từ từ tới?
Ngay lúc cô sắp không chịu được, Lãnh Tư Thần hơi hơi đẩy cô ra, thu hồi vẻ mặt vui đùa, nghiêm túc mà nhìn cô nói: “Tiểu Huân, em nghĩ kỹ, anh không muốn nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!”
Nha đầu ngốc này, cư nhiên còn cho rằng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của chính là cô, với chỉ số thông minh “Bị người bán còn giúp người kiếm tiền” này của cô thật sự là khiến người ta lo lắng.
Có thể cũng là vì vậy anh mới có nhiều lạc thú……
Cứ ngây ngốc như vậy, cũng rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035503/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.