Lâm Na kỳ thật có chút đoán không ra Nam Cung Lâm suy nghĩ cái gì, cô gái này không phải con gái ruột của hắn sao? Vì cái gì hắn không trực tiếp nhận cô, lại muốn nhận cô làm con gái nuôi phiền toái như vậy, hắn không phải chuẩn bị đem tất cả gia sản để lại cho cô sao?
Hạ Úc Huân xấu hổ mà xoa xoa tóc rơi trên trán, nói: “Nhưng, vậy rất kỳ quái! Có loại cảm giác như trên bầu trời rớt xuống bánh có nhân! Tôi không cảm thấy chính mình có cái gì đặc biệt, giống như nhà các người, vì cái gì lại muốn nhận tôi làm con gái nuôi? Hơn nữa, các người đã có Mặc a!”
Lâm Na tự giễu trong lòng, Nam Cung Lâm đã bao giờ chính thức thừa nhận thân phận Tiểu Mặc thân, đã bao giờ xem nó như con trai mình chứ?
Bất quá, kỳ quái chính là, từ sau khi cô gái này xuất hiện, quan hệ hai cha con thế nhưng rõ ràng có chuyển biến tốt đẹp.
Lâm Na khuyên: “Bởi vì cô và nhà chúng tôi rất có duyên phận! Lần trước vẫn là cô cứu Tiểu Mặc một mạng. Hơn nữa Tiểu Mặc cũng rất nghe lời cô nói.”
“Là bởi vì tôi cứu Tiểu Mặc?” Vì báo đáp sao? Cái lý do này, Hạ Úc Huân cảm thấy miễn cưỡng có thể tiếp nhận.
Cách làm hôm nay của Lâm Na khiến Nam Cung Lâm rất vừa lòng, khó được tán thưởng nhìn bà một cái.
“Đương nhiên, nguyên nhân chủ yếu vẫn là bởi vì tôi rất thích cô! Con gái thật thân thiết.” Nam Cung Lâm nói.
Con gái thật thân thiết.
Một câu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035578/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.