Chờ lúc Hạ Úc Huân tỉnh lại phát hiện chính mình đang ở một gara bỏ hoang, tứ chi bị cột chặt.
Cách đó không xa truyền đến thanh âm người nói chuyện, Hạ Úc Huân lập tức ngừng thở nghe bọn họ nói cái gì.
“Sao lại hơn một người?”
“Nha đầu chết tiệt kia muốn gọi điện thoại báo nguy, ai biết cô ta có nhìn thấy chúng ta hay không, cho nên liền cùng mang về tới!”
“Phiền toái! Sao lại không cẩn thận như vậy!”
“Ta cũng không muốn tốt sao? Thật là xui xẻo!”
“Vậy hiện tại làm sao bây giờ?”
“Trước đóng lại rồi nói!”
……
Hạ Úc Huân nghe xong hiểu rõ chân tướng sự việc, trong lòng không khỏi một trận kêu oan.
Cô đây là tạo nghiệt gì a, quả thực nằm cũng trúng đạn, cô căn bản cái gì đều không có nhìn thấy được không?
Đang oán giận, cô đột nhiên nghe được bên cạnh có tiếng người rên rỉ.
Cô hoảng sợ, xoay người qua nhìn, thế nhưng phát hiện bên cạnh có bao tải, người bên trong tựa hồ đang thống khổ mà giãy giụa.
Xem ra đây là người mà những người đó thực sự muốn bắt cóc.
Hạ Úc Huân bị trói tay ở sau người linh hoạt mà vặn vẹo một chút, ba phút sau, thành công cởi được dây thừng, sau đó chạy tới mở bao tải ra.
Lúc thấy rõ người bên trong, Hạ Úc Huân trực tiếp cả kinh ngây ngẩn cả người, “Sao lại…… Sao lại là bà……”
“Ô…… Ô ô ô……”
Hạ Úc Huân sững sờ thoảng qua, vội vàng lấy miếng vải bịt miệng bà ra, hỏi: “Lãnh phu nhân? Sao bà lại ở chỗ này?”
Lãnh phu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035622/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.