“Thiên Ngưng!” Lãnh Tư Thần đè nén thanh âm hô một tiếng, “…… Thả cô ấy ra!”
Anh tin tưởng với thân thủ của Hạ Úc Huân, hẳn là còn có thể chống đỡ một đoạn thời gian.
Mà người của anh rất nhanh sẽ tới rồi, lúc này tuyệt đối không thể thất bại trong gang tấc.
Anh thậm chí hoài nghi đây là tuổng kịch Bạch Thiên Ngưng tự đạo tự diễn, là cô cố ý dùng thủ đoạn để thử anh.
Sau khi Lãnh Tư Thần gọi tên mình, tim Bạch Thiên Ngưng cuồng nhiệt mà nhảy lên, đáp: “Tư Thần……”
Cùng lúc đó, cặp con ngươi màu xanh biếc trong bóng tối cũng chớp động lóe ra tia nhìn hưng phấn.
Lãnh Tư Thần, cậu sẽ vì lựa chọn này mà trả giá thật nhiều!
Hụt chân, tim Hạ Úc Huân từ đám mây rớt xuống dưới, một mảnh dập nát, sau đó bị hung hăng dẫm thành bụi phấn……
A, Hạ Úc Huân, như thế nào?
Hiện tại, mày hết hy vọng chưa?
Cô thần sắc mê man, nhìn Bạch Thiên Ngưng đang nhìn cô, trong mắt tràn ngập thắng lợi vui sướng.
Cô lại nhìn về phía Lãnh Tư Thần, nhưng, anh không có nhìn mình, chỉ lập tức đi về phía Bạch Thiên Ngưng, trong mắt, trong lòng, chỉ có cô ấy.
Bạch Thiên Ngưng vui sướng mà ôm chặt Lãnh Tư Thần, hôn môi anh, đem đồ vật trong tay giao cho anh, nói:“Tư Thần, em liền biết anh sẽ đến cứu em! Đây là kinh hỉ em dành cho anh!”
Con ngươi xanh biếc kia tiết lộ sự khinh thường, người phụ nữ ngu xuẩn, cư nhiên thiếu kiên nhẫn như vậy, cô cũng sẽ vì xúc động của cô mà
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035626/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.