Lãnh Tư Thần cứng người, nắm tay đặt ở hai bên dần dần nắm chặt.
Hạ Úc Huân che miệng lại ho khan vài tiếng, đem Lạc Lạc ôm cấp trả cho Tần Mộng Oanh, nói:“Chị Mộng Oanh, đem Lạc Lạc ôm xa một chút, sức chống cự của trẻ nhỏ không tốt, em phát sốt, sẽ lây bệnh cho bé.”
Tần Mộng Oanh ôm bả vai Hạ Úc Huân, nói:“Nha đầu ngốc, sao lại khờ như vậy……”
Nhìn thấy một màn như vậy, mấy người đàn ông mới phát giác, Hạ Úc Huân tựa hồ chỉ là bài xích đàn ông tới gần, lại không bài xích phụ nữ.
“Em một mình ở nơi này sao được? Đến chỗ chị ở đi! Chị cũng tiện chăm sóc em!” Tần Mộng Oanh khuyên nhủ.
Hạ Úc Huân lắc đầu: “Em không muốn phiền đến chị.”
Tần Mộng Oanh lộ ra vẻ tức giận, đáp: “Sao có thể nói là phiền toái chứ? Ngày đó ai nói chúng ta là chị em tốt? Nhanh như vậy liền cùng chị phân rõ giới hạn?”
“Em……”
“Em không tin mấy tên đàn ông xấu đó, thì cũng nên tin chị chứ? Đứng lên, mặt đất lạnh như vậy, đừng chà đạp thân thể mình!”
Tần Mộng Oanh đem Hạ Úc Huân đỡ dậy, nói: “Chị biết em không có con nhất định sẽ rất thương tâm, nhưng không sao cả, con cóc ba chân không dễ tìm, đàn ông hai chân có rất nhiều, em ngày sau nếu muốn có con, tìm ai không được?”
Không thể tin được Tần Mộng Oanh cũng sẽ nói đùa, lại còn làm cho Lãnh Tư Thần cùng Âu Minh Hiên tức giận mặt đen như đáy nồi, khóe miệng Hạ Úc Huân cuối cùng hơi nhếch
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035635/chuong-374.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.