“Uhm, làm xong rồi.” Hạ Úc Huân âm thầm thở dài, đem giấy đưa cho Hạ Mạt Lâm xem.
Nhìn Hạ Mạt Lâm kích động đến mức hốc mắt có chút phiếm hồng, trong lòng Hạ Úc Huân đột nhiên trở nên mềm mại.
Có lẽ……
Có lẽ chuyện căn bản không có không xong như vậy……
Có lẽ cô có thể khắc phục sự sợ hãi trong lòng?
Có lẽ cô có thể lại dũng cảm một lần?
“Ba……”
Hạ Úc Huân đem nắm tay nắm rồi lại buông, vừa muốn nói chuyện với Hạ Mạt Lâm, Hạ Mạt Lâm không biết vì sao đột nhiên một tay đem cô đẩy qua bên cạnh.
Sức lực của Hạ Mạt Lâm quá lớn, Hạ Úc Huân bị đẩy lập tức ngã trên mặt đất, cố hết sức mà bò lên, không rõ ba cô vì cái gì đột nhiên đẩy cô, xoa eo, nói: “Ba, người làm sao vậy?”
Cô vừa ngẩng đầu, thế nhưng nhìn thấy Hạ Mạt Lâm trực tiếp ngã xuống……
Trên đầu ông có một lỗ máu, hai mắt mở to, khóe miệng còn còn sót lại nụ cười vui vẻ……
“Ba ——” Hạ Úc Huân tê tâm liệt phế mà hô một tiếng, thanh âm đều biến đổi.
Hai mắt cô tràn đầy hoảng sợ, té ngã mà bò qua, gọi: “Ba…… Ba…… Người đừng làm con sợ…… Ba……”
Bởi vì là súng cách âm, lúc này người đi đường bốn phía mới bắt đầu phát hiện Hạ Mạt Lâm trúng đạn ngã xuống đất, thét chói tai hết đợt này đến đợt khác, trong phút chốc, tình huống loạn thành một đoàn.
Hạ Úc Huân dùng một tia lý trí cuối cùng run rẩy gọi điện thoại cho xe cứu thương, sau đó dùng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035682/chuong-407.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.