Anh thật sự sắp bị cô gái này làm cho tức chết rồi!
Hạ Úc Huân tâm bất cam tình bất nguyện mà đi qua, nói: “Ách, chuyện gì vậy?”
Lãnh Tư Thần đem một xấp văn kiện thật dày ném cho cô, nói: “Đọc giúp tôi!”
Đã từng, anh chỉ là phát sốt thôi, cô đều sẽ đau lòng, không muốn anh quá mệt mỏi, cẩn thận chủ động giúp anh đọc văn kiện.
Nhưng hiện tại thì sao, anh bị thương thành như vậy, cô cư nhiên không thèm nhìn anh cái nào.
Đến khi mất đi anh mới phát hiện, hạnh phúc mình đã từng có được vụt mất như thế nào.
Hạ Úc Huân nhìn trước mắt Hàn Văn chi chít, vừa muốn mở miệng, đột nhiên nhớ tới một màn 5 năm trước kia, sắc mặt ửng đỏ.
[ Hạ Úc Huân, em có biết mỗi lần em đọc tiếng Anh thanh âm đều rất nhẹ nhàng không?]
[ a? Phải không? ]
[ Uhm, lúc đọc Hàn Văn càng nhẹ nhàng hơn. Khiến người khác vừa nghe liền muốn làm chuyện xấu……]
Vì thế, Hạ Úc Huân nhanh chóng quyết định nói: “Thực xin lỗi, tôi xem không hiểu.”
Lãnh Tư Thần cắn răng, Hạ Úc Huân, em đủ tuyệt tình!
Cư nhiên hoàn toàn không làm gì được cô, một cổ thất bại xưa nay chưa từng có nảy lên trong lòng.
“Đáng chết…… A……” Lãnh Tư Thần đau hô lên một tiếng.
“Anh làm cái gì?” Nhìn thấy Lãnh Tư Thần cư nhiên dùng tay bị thương đập lên ván giường, sau đó lại đau đến mày nhíu chặt, Hạ Úc Huân vội vàng phi qua ngăn anh tự mình hại mình.
Nói đùa, mặc kệ anh hồ nháo như vậy, cô
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035796/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.