Cuối cùng rốt cuộc lúc sắp hít thở không thông liền tỉnh lại……
Mở mắt ra trong nháy mắt là khuôn mặt người nào đó phóng đại trước mắt……
“Ưm, anh……”
Chờ hiểu được đã xảy ra chuyện gì, Hạ Úc Huân tức khắc phẫn nộ mà trừng lớn hai mắt, trong miệng mơ hồ không rõ nói cái gì, dùng hết toàn lực một tay đem người kia đẩy ra.
Chỉ thấy người nào đó không có chút áy náy của người làm chuyện xấu bị phát hiện, thậm chí trên mặt một chút ít hoảng loạn đều không có, ánh mắt đặc biệt tỏa sáng trực tiếp chăm chú nhìn cô, giống một con dã thú đang cơm bị làm phiền, con ngươi hiện lên một tia bất mãn.
Sau khi bị cô đẩy ra, phản ứng đầu tiên không phải xấu hổ vì bị phá đám, mà không chút do dự lại hôn tiếp……
Hạ Úc Huân quả thực không thể tin nổi, lại dùng sức cuối cùng mới đẩy được người kia ra, đỏ mặt, thở hồng hộc mà trợn mắt nhìn anh: “Lãnh Tư Thần, anh……”
“Xin lỗi.” Đối lập với cơn giận dữ của Hạ Úc Huân, Lãnh Tư Thần phong khinh vân đạm mà nói hai chữ.
“Xin lỗi?” Anh còn biết xin lỗi? Thằng nhãi này ngoài miệng nói xin lỗi, trong ánh mắt có nửa phần ý tứ muốn xin lỗi sao?
“Nếu em đói bụng 5 năm, liền sẽ hiểu được tâm trạng của anh.” Lãnh Tư Thần ngồi tại chỗ, một bộ ngữ khí đương nhiên quang minh chính đại.
Hạ Úc Huân tức khắc cả giận nói: “Ai mà không đói 5 năm như vậy! Tự mình không biết tiết chế điều khiển bớt lấy cớ đi!”
Lãnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035865/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.