Hạ Úc Huân xoa xoa cái trán, vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc, mặc kệ làm cái gì đều bị người này nhìn thấu trước, thật là nghẹn khuất chết mất……
Hiện tại là như thế nào? Anh hẳn không phải là muốn cầm tù luôn cả mình chứ?
Như nhìn thấu suy nghĩ của cô, vẫn luôn không nói chuyện Lãnh Tư Thần nhàn nhạt mở miệng nói: “Các người trò chuyện đi.”
Nói xong liền đẩy xe lăn rời khỏi phòng, còn giúp đóng cửa lại.
Hạ Úc Huân thấy thế có chút sững sờ, người này sao đột nhiên dễ nói chuyện như vậy? Lại có bẫy rập gì đang chờ cô?
“Mẹ, kỳ thật con cảm thấy Tương Nhu cũng không tệ lắm……” Tiểu Bạch bên cạnh không nhịn được, nhỏ giọng nói một câu.
Hạ Úc Huân nghe vậy mày nhíu lại, chuyện cô lo lắng quả nhiên đã xảy ra, lúc này mới chưa đầy hai ngày! Tiểu Bạch liền thiên về phía Lãnh Tư Thần sao?
Lỡ như, lỡ như Tiểu Bạch càng nguyện ý cùng Lãnh Tư Thần ở bên nhau làm sao bây giờ?
Cô cơ hồ không dám nghĩ khả năng này……
Nói không quản sao sẽ tôn trọng quyết định Tiểu Bạch, cũng thật đến thời điểm này, cô quả thực tim như bị đao cắt, bất luận như thế nào cũng không có biện pháp đem Tiểu Bạch của cô chắp tay nhường cho người!
Ngay trong nháy mắt này, trong đầu Hạ Úc Huân đã thiên hồi bách chuyển, vẻ mặt cũng càng ngày càng kinh hoảng, ngực giống như bị một tảng đá đè nặng cơ hồ sắp không cách nào hô hấp……
Thấy sắc mặt mẹ không tốt, Tiểu Bạch vội vàng ôm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035904/chuong-545.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.