Hạ Úc Huân dỗ được Tiểu Bạch ngủ, thật cẩn thận mà đem cánh tay mình rút ra, sau đó rốt cuộc nhịn không được “Tê” một tiếng nhíu nhíu mày.
Trước đó lúc trèo lúc leo cây, động tác quá lớn, bả vai cô còn chưa chưa khỏi giờ phút này lại đang lâm râm đau đớn.
Hạ Úc Huân đem chỗ cổ áo nơi bả vai kéo xuống, quả nhiên nhìn thấy nơi đó sưng lên.
Đau đớn, không nghĩ tới sẽ ngủ lại, cũng không mang thuốc mỡ qua đây, xem ra chỉ có thể cố gắng chịu đựng.
Bên này đang chuẩn bị ngủ, đột nhiên nghe được tiếng gõ cửa.
Hạ Úc Huân đặt mông ngồi dậy, cảnh giác hỏi:“Ai?”
“Hạ tiểu thư, là tôi.”
Nghe được là thanh âm bảo mẫu, Hạ Úc Huân thoáng nhẹ nhàng thở ra, hỏi: “Chuyện gì?”
“Tiên sinh nhờ tôi đưa đồ cho cô.”
“Đưa đồ?” Hạ Úc Huân hồ nghi mà cho bảo mẫu vào.
Vài phút sau, Hạ Úc Huân ngồi trên giường nhìn chằm chằm đồ vật bảo mẫu đưa vào mà ngây cẩn.
Bởi vì không nghĩ tới Lãnh Tư Thần cư nhiên ngay cả thuốc mà mình không mang theo cũng có thể nghĩ đến, còn đưa đến đúng lúc như vậy……
Trong thư phòng.
Lãnh Tư Thần hơi đứng dậy, vẻ mặt có chút khẩn trương nhìn màn hình.
Anh muốn biết phản ứng chân thật nhất của cô.
Chỉ tiếc, màn hình, cô chỉ là có chút giật mình mà cúi đầu, tựa hồ đang nhìn hướng dẫn trên hộp, cũng không có phản ứng gì đặc biệt, thậm chí ngay cả một tia cảm động đều không có.
Lãnh Tư Thần xiết chặt tay vịn xe lăn, trong lòng đang
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/2035909/chuong-548.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.