“Dì Hoa! Dì Hoa dì hoa dì hoa dì hoa con nhớ dì muốn chết!”
“Ai da này! Bảo bối của dì, không phải mỗi ngày luyện khiêu vũ sao, sao lại nặng như vậy chứ!” Hạ Úc Huân cẩn thận đón lấy tiểu nha đầu đang nhiệt tình phi như bay về phía mình.
“Dì Hoa đáng ghét! Người ta là đang tuổi lớn a! Chúng ta có phải sẽ đi gặp Tiểu Bạch hay không a?”
“Đúng vậy! Đi gặp Tiểu Bạch!” Hạ Úc Huân đem tiểu nha đầu bế lên xe.
“Oa, xe ngựa! Oa, dì hoa, anh trai xinh đẹp này là ai?” Tiểu nha đầu vừa nhìn xe lại vừa nhìn anh đẹp trai, đôi mắt đều bận không hết.
“Là em trai dì hoa.” Hạ Úc Huân cười trả lời.
Nghe thấy xưng hô này, khóe miệng Nam Cung Mặc cong cong, ngay sau đó rất kinh ngạc mà nhìn đứa bé tung tăng nhảy nhót kia, tựa hồ có chút không thể tin nổi.
Đây là con gái chú sao? Khuôn mặt cũng quá…… Quá không giống đi……
Hạ Úc Huân tất nhiên biết Nam Cung Mặc suy nghĩ cái gì, khẽ cười nói: “Niếp Niếp giống mẹ.”
“Mẹ…… Vậy cũng không giống…… Bất quá cặp mắt đào hoa kia thật ra lại rất giống chú……” Nam Cung Mặc nhỏ giọng nói thầm khởi động xe.
“Em đừng nói, chị Mộng Oanh lúc còn nhỏ cũng như vậy, chị xem ảnh chụp chị Mộng Oanh khi còn nhỏ, quả thực giống như đúc, ngoại trừ không béo như vậy, trên mặt vẫn là trẻ con mũm mĩm, gái 18 tuổi liên thay đổi hiểu không?”
Một đường trò chuyện tới bệnh viện, Nam Cung Mặc đem các cô đưa đến liền rời đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-ngot-ngao-hang-ti-am-ap-ket-hon-ngay-thu-7/37194/chuong-595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.