Editor: chenqiucao
Phong Thần ở phòng bệnh cao cấp, tất cả thiết bị cũng cung ứng đầy đủ giống như một phòng trọ nhỏ, bao gồm phòng khách, phòng bếp, ban công.
Ánh sáng được đá cẩm thạch phản chiếu làm nội thất được che phủ trong không khí ấm áp, ánh mặt trời ấm áp làm tỉnh người trên giường, hôn lên da thịt của cô, cơ thể bé nhỏ của cô.
"Ưmh. . . . . ."
Phong Thần cảm thấy người trong ngực hơi cử động, theo bản năng vòng chặt cánh tay của mình, để cô ngoan ngoãn nằm lại trong ngực mình.
"Ngủ tiếp một lát đi."
Anh lầm bầm một tiếng, Tần Mặc lật người, bàn tay bé nhỏ sờ sờ phần râu mới mọc ra của anh, Phong Thần mở mắt ra, nhìn thấy đôi mắt long lanh đen nhánh nhìn chằm chằm vào mình.
Hai người nhìn nhau không nói lời nào, thời gian dần trôi đi trong lúc hai người đang nhìn nhau thâm tình, vậy mà người trong cuộc lại không cảm nhận được, "Cả đêm không về, ba em có giận không?"
Nắm bàn tay quái ác của cô, Phong Thần mới vừa tỉnh ngủ, giọng nói có vẻ trầm thấp mà tràn đầy từ tính, Tần Mặc nhìn anh kỳ quái, "Anh còn biết lo lắng chuyện này hả? Hôm qua sao anh không hỏi?”
Tần Mặc dĩ nhiên không cho rằng lương tâm của Phong Thần đội nhiên thức tỉnh, với sự hiểu biết của cô về Phong Thần mà nói, nếu như không phải hôm qua anh bị thương, nhất định sẽ động tay động chân với cô.
Hai người ôm nhau trong chăn, Phong Thần cười khẽ, dùng chòm râu mới mọc cọ vào gương
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/ba-xa-tre-xa-hoi-den/1627460/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.