3.
Khi tỉnh dậy, ta nhìn thấy chính mình đang nằm trên giường, nước mắt trên mặt vẫn còn chưa khô.
Ta có thể nhìn thấy ta?
Ta hoảng hốt kiểm tra hơi thở của ta đang nằm trên giường, thì lại phát hiện ngón tay mình thô ráp.
Ta cuống quít xuống giường, chạy đến trước gương trang điểm, lại thấy khuôn mặt của Từ Tử Nghi trong gương.
Ta đã… hoán đổi linh hồn với hắn?
Ta vội véo mặt mình, không phải là mơ.
Còn chưa kịp suy nghĩ kỹ, thì ta đã nghe thấy giọng Hồng Ngọc trách mắng Lục Châu ở bên ngoài:
"Sao giờ này rồi mà vẫn chưa gọi phu nhân dậy? Hôm nay là ngày 15 phải dậy sớm thỉnh an. Muội muốn những người đó chê cười phu nhân à?"
"Lão gia còn ở bên trong, muội đâu có dám kêu."
Ta vội vàng lay Từ Tử Nghi tỉnh dậy, cảm giác nhìn khuôn mặt của chính mình rất là quái dị:
"Phu quân, mau dậy đi, còn chưa đi thỉnh an lão phu nhân đâu."
Có lẽ là cảm thấy mắt đau nhức, Từ Tử Nghi dụi dụi mắt, lúc nhìn thấy ta với khuôn mặt của hắn đang kêu hắn rời giường, người bình tĩnh như hắn, cũng suýt chút nữa ngã xuống giường.
Ta không rảnh quan tâm đ ến điều gì khác, chỉ cảm thấy chưa đi thỉnh an lão phu nhân mới là đại sự, lão phu nhân đã không thích ta ngay từ ngày đầu tiên ta vào cửa, những nhóm tẩu tử kia thì lời nói khắc nghiệt, một năm cũng không có mấy này sống vui vẻ.
"Việc này không thể kinh động đến người khác." Từ Tử Nghi phản ứng trước: "Gần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-hoang/99094/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.