Tôi bực bội nhìn chằm chằm rãnh lưng dưới lớp áo sơ mi ướt, nuốt nước bọt.
Trên đỉnh đầu, một giọng nói trầm thấp vang lên: “Vậy thế nào mới thú vị?”
Tôi rụt rè ngẩng đầu: “Anh cởi quần áo ra thì thú vị.”
Anh ép tôi lùi về phía bàn sách, hai tay chống hai bên: “Biết cởi không?”
Áo sơ mi Cận Sùng mặc là loại giấu cúc, tôi không nhìn thấy, đành đặt lòng bàn tay lên ngực anh: “Em chưa... chưa sờ thấy cúc, có thể xé thẳng ra không?”
Anh hơi nheo mắt: "Tôi đâu hỏi cái này?"
Nói rồi, anh nắm tay tôi kéo xuống.
Ngón tay dừng lại ở chiếc khóa kim loại lạnh lẽo, tôi nóng ran rụt người về sau.
Hai tay tôi như bị bỏng giấu sau lưng: "Có phải hơi nhanh quá không..."
Anh cúi đầu, ánh mắt rơi xuống đôi môi đang cắn chặt của tôi: "Không phải là em muốn hôn tôi sao?"
"Không phải em đã gọi tôi là chồng rồi sao?"
"Trốn cái gì?"
Tôi chỉ giỏi nói suông, còn chưa nghĩ đến bước sâu hơn.
Khóe miệng Cận Sùng nở nụ cười đầy ẩn ý: "Vậy ra thích của em chỉ là nói mồm thôi à."
"Nếu em chỉ muốn chơi đùa với tôi, vậy có thể dừng lại ở đây."
Rốt cuộc anh đang thăm dò tôi, hay cố ý dọa tôi để tôi từ bỏ ý định yêu đương với anh vậy?
Mắt tôi cay xè: "Em không đùa giỡn tình cảm của anh, đây là lần đầu tiên em thích một người, em rất nghiêm túc."
Môi Cận Sùng áp sát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-can-zhihu/2736745/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.