Cô…cô thì có chuyện gì chứ?
Trong lòng Chu Sênh Sênh gào thét điên cuồng, vắt hết óc mới nghĩ ra cái cớ: “Tôi, tôi không khỏe lắm.”
Đúng rồi, vào bệnh viện thì vì lý do gì ?
Dĩ nhiên là có bệnh rồi.
Cô dần bình tĩnh lại.
Bác sĩ Lục tiến lại gần cô, nhìn cô chăm chú, giọng điệu cũng có vẻ ung dung: “Không khỏe chỗ nào?”
Cô theo bản năng mà che ngực: “… Tim không thoải mái.”
Đây là sự thật.
Tim cô đập nhanh quá, thật kỳ lạ mà.
Lục Gia Xuyên đứng ngay sát cô từ từ cong khóe miệng, khẽ cười một tiếng: “Thật không tiện, hình như cô đi nhầm khoa rồi. Đây là khoa mắt, khoa tim ở tầng hai tòa nhà bên cạnh.”
Chu Sênh Sênh: “…”
Trong lòng cô đang có hai phe giao chiến rất kịch liệt, lý trí nói nếu một người bình thường, trong tình huống này phải nói lời xin lỗi, ra vẻ mình thật sự đã đi nhầm phòng rồi rời khỏi đây mau.
Nhưng cuối cùng cô lại không nhịn được, lúc đang chuẩn bị bỏ chạy thì chợt dừng chân, quay người lại dè dặt hỏi anh: “Bác sĩ Lục, anh… anh có khỏe không?”
Câu này không phải một người xa lạ đi nhầm khoa nên hỏi anh mới đúng.
Chút ý cười trên môi Lục Gia Xuyên cũng biến mất, trong mắt anh hơi lóe sáng, anh im lặng một chút, rồi mới lạnh lùng nói: “Cám ơn cô đã quan tâm, tôi rất khỏe. Xin hỏi cô là —— “
Cô cuống quít xua tay: “Tôi… tôi chỉ là người tới thăm bệnh, thi thoảng có thấy anh và cô bé giường 25 đi cùng nhau,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-co-doc/2313139/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.