Trì Nguyễn Phàm lái xe theo đoàn xe chậm rãi tiến vào Hải Thành.
Hải Thành trước mắt, có sự khác biệt rất lớn so với những gì Trì Nguyễn Phàm nhớ.
Không có tường thành cao lớn kiên cố, cũng không có đám đông ồn ào náo nhiệt, trên mặt mỗi người đều mang theo vẻ tràn đầy sức sống.
Người lính gác cổng phía bắc ngáp dài một tiếng, đầu gật gà gật gù vì cơn buồn ngủ.
"Tiểu Chu, tỉnh tỉnh!" Dị năng giả hệ hỏa thò đầu ra khỏi cửa sổ xe, lớn tiếng gọi: "Có người sống sót muốn vào căn cứ, mau đến đăng ký đi."
Thanh chắn đường từ từ được nâng lên, người lính canh trẻ tuổi cầm theo bút và cuốn sổ đăng ký nhanh chân bước ra, miệng không quên hỏi: "Đội trưởng Lục về rồi à? Chuyến này thu hoạch thế nào?"
Nhắc đến điều này, nụ cười trên mặt dị năng giả hệ hỏa nhạt đi vài phần, "Cũng tàm tạm."
Rồi hắn quay sang nhìn Trì Nguyễn Phàm đang ngồi trong chiếc xe bên cạnh, lịch sự nói:
"Chúng tôi còn đang vội đi nộp nhiệm vụ, xin phép cáo từ, nếu sau này có chuyện gì cần giúp đỡ, anh cứ đến hiệp hội dị năng giả tìm tôi."
"Ừm." Trì Nguyễn Phàm cố gắng đè nén đám sương đen đang không ngừng luồn lách trong lớp áo khoác của mình xuống, phải dùng hết sức lực mới giữ được vẻ mặt không chút thay đổi.
Cẩm Trúc ở dạng sương đen có thể ngưng kết thành thực thể, cũng có thể hoàn toàn hóa thành một đám sương mù, làm sao có thể thật sự bị ấn xuống được.
Cẩm Trúc phối hợp bị đè
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-noi-toi-chi-co-the-an-com-mem/2944341/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.