Phúc Nhạc không dámtùy tiện dùng thuốc cho Lauth, chỉ đành dùng châm cứu mình tương đối sởtrường để hoà hoãn bệnh tình, sau đó ngẫm lại biện pháp.
Jin từ khi nghe những lời kia của Phúc Nhạc liền trở nên lo lắng đứng ngồi không yên, Lauth chỉ đành đi qua an ủi ngược.
Giúp Lauth châm kim xong, Jin cùng hắn trở về nghỉ ngơi, tận lực coi chừngkhông cho hắn tuỳ tiện ngủ, bảo trì lịch làm việc và nghỉ ngơi bìnhthường. Phúc Nhạc và Joe lúc này mới nhớ tới đại hội.
“Không nghĩ tới Jin cũng có người thích.” Phúc Nhạc vừa đi vừa cảm thán nói, cáimặt búp bê non choẹt đó rất khó khiến người ta cảm thấy y đã đến tuổitìm bạn lữ. Càng khiến người ta ngoài ý muốn chính là, tính cách đốiphương cũng thật kì lạ.
“Lauth rất lợi hại.” Joe cho là Phúc Nhạc đang lo lắng cho Jin, liền mở miệng giải thích. Tuy rằng diện mạo nhãnhặn, nhưng hình thú sư tử của Lauth cũng không dễ đối phó , cho dù bình thường lười biếng , nhưng khi nghiêm túc lên Joe cũng không dám camđoan mình có thể hoàn toàn chiến thắng Lauth.
“Hắn ta rất dínhJin nhỉ.” Phúc Nhạc cười, nhớ lại 1 màn quỷ dị hồi nãy, thú nhân cao 2 m dính trên thân thể nhỏ bé của Jin, thật sự là… khắc sâu ấn tượng thịgiác mà.
“Ừ.” Joe hiếm khi đồng ý mà gật đầu: “Trước kia khi đi săn hắn luôn để lại phần thịt tốt nhất cho Jin. ”
Một lần hai lần thì còn hiểu được nhưng lại bắt đầu từ năm mười mấy tuổivẫn kiên trì đến giờ, quả thật rất khó làm được,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/467012/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.