“Nói như vậy, làgiống cái? Nhưng mà rốt cuộc là ai?” Kanya nhíu mày hỏi. Nếu không phải năm nay đặc biệt, nói không chừng thật sự phải đánh đến dị thường thêthảm, Kanya nghĩ lại đã thấy trong ngực bốc hỏa, đến tột cùng là tại sao muốn bán đứng bộ lạc.
“Bọn họ không biết.” Whorf lắc đầu nói:“Nghe nói người cầm đầu của đối phương rất cẩn thận, vẫn chưa hề tiết lộ điều gì. Từ sau lần bắt trẻ con bộ lạc ta bị phát hiện, kẻ đó hình nhưkhông còn tin tức truyền ra ngoài nữa.”
Cũng đúng, từ sau khi Gus bị bắt, bảo hộ trong bộ lạc nghiêm hơn nhiều, thú nhân còn đỡ, chứ giống cái thì rất khó đi ra ngoài.
“ Vậy……anh có hỏi bọn họ, vì sao lại bắt Gus không?” Phúc Nhạc sờ cằmnghĩ một lát rồi hỏi, hài tử đi mất, không phải là đánh rắn động cỏ sao? Cho dù có tìm được Gus về hay không thì bộ lạc cũng sẽ đề cao cảnhgiác.
“Cái này…….” Whorf trầm mặt xuống, hình như đã nổi giận: “Bọn chúng định để trùng độc không chế bọn trẻ.”
Phúc Nhạc sửng sốt, có chút kinh ngạc: “Định dùng bọn trẻ để uy hiếp bộ lạc sao?”
“Không phải.” Whorf trầm giọng trả lời: “Kẻ đó nói, trùng tộc có thể dùng sâuđể khống chế bọn trẻ, sức lực bọn nhỏ có thể mạnh lên trong một thờiđiểm nào đó, nghe mệnh lệnh của sâu đi công kích người khác.”
Lời Whorf vừa nói ra, sắc mặt mọi người liền thay đổi—- này cũng quá ácđộc, nếu như vào lúc thú nhân hoặc giống cái không phòng mà bị hài tửnhà mình công kích, chỉ sợ sẽ khiến họ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-thu-y-o-the-gioi-thu-nhan/467085/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.