Khi hắn đang miên man suy nghĩ, đột nhiên một ly nước được đặt lên cạnh bàn . Phó Thính Hạ vừa nhấc đầu liền thấy một nam nhân hàm hậu và vạm vỡ đang lấy khăn lông lau mặt . Áo lót mỏng manh màu trắng lỏng lẻo treo lên trên người . Người này lớn lên cùng Tống Đại Lực có vài phần giống nhau , chính là cha kế của Phó Thính Hạ.
Đã bao nhiêu năm, hắn không có thấy cha kế ? Mười năm ? Mười lăm năm ? Có lẽ chính xác ra, hẳn là hắn mười hai năm trước nhìn người nam nhân này từ dưới lầu chính mình xách theo một số đồ vật bước chân tập tễnh mà rời đi.
Phó Thính Hạ đã từng rất hận người cha kế này của mình, hận hắn ngu dốt, hận hắn thô lỗ . Nếu không phải vì một người nam nhân như thế, mẫu thân cũng sẽ không sớm chết như vậy, chính mình cũng sẽ không rơi vào kết cục như thế.
Chính là sau khi hắn cự tuyệt gặp mặt, hắn đứng ở bên cửa sổ lầu trên, nhìn cha kế gù lưng bối rối mà chậm rãi hướng phương xa mà đi . Hắn lại không thể hiểu được có một loại cảm giác muốn đuổi theo, ý niệm ôm lấy cha kế mà khóc rống, có lẽ lúc đó cha kế đã làm hết toàn lực . Chỉ là lấy năng lực của hắn, không đủ để xoay chuyển bi kịch vận mệnh đi ?
Cha kế không được, nhưng là hiện tại...... Hắn có thể.
"Ngươi đã trở lại?"
"A! Thời tiết dạo này thật nóng , phải uống thêm nhiều nước." Cha kế lúng túng nói.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-si-xau-xi/547358/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.