Chu Di quyết định nhận offer của Hướng Vi, vì hai nguyên nhân.
Thứ nhất, cô nằm trong top ba của phần đánh giá thành tích cả năm, nhưng sau đó chủ quản đã tìm cô nói chuyện và cho biết tiêu chuẩn tiền thưởng cuối năm hoàn toàn không lớn hơn năm ngoái bao nhiêu.
Một điều chắc chắn phải biết đó là, năm ngoái khi cô mới nhậm chức được nửa năm, thì phải xin nghỉ dài hạn vì chuyện phẫu thuật của Tống Mãn.
Thứ hai, cô suýt gặp phải Đàm Yến Tây.
Đó là một chuyến đi theo nhóm gồm năm sáu người của bộ phận cô, trưởng bộ phận đã mang vé khách sạn suối nước nóng về từ một khách hàng xem như là quà tặng.
Thời điểm cả đoàn đến nơi, trên ghế sofa trong đại sảnh có một người đang gọi điện thoại.
Chu Di vừa nhìn thì nhận ra ngay đó là Monica, tim cô bỗng hẫng đi hai nhịp.
May mắn là ngày hôm ấy cô có đội mũ và đeo khẩu trang, nên dù Monica có thấy cũng chưa chắc sẽ nhận ra.
Gần như trong toàn bộ hành trình, cô đều trong trạng thái trốn tránh như con đà điểu.
Nếu không có chuyện gì thì sẽ đi chen vào tận hàng trong cùng, mượn cơ thể đồng nghiệp che chắn cho mình.
Cô không biết có phải Monica đến một mình hay không, nếu Đàm Yến Tây cũng đến thì lúc này hẳn là anh đang ở bên trong, có bất thình lình nhảy ra từ chỗ nào không nhỉ?
Cô không dám nghĩ đến.
Có thể chia tay không lằng nhằng với anh là một chuyện, nhưng trong tình huống này, vô tình gặp lại anh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-thanh-co-tuyet/1927134/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.