🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vào trong xe, Đàm Yến Tây nghiêng nửa người choàng qua vai cô, nhìn cô với nụ cười ấm áp: “Em có thể vì chuyện của chính mình mà cầu xin anh một lần không? Toàn vì chuyện của người khác, uổng công em vì những người này mà nợ ân tình của anh, còn không cảm thấy bản thân thiệt thòi.”

Chu Di cười, ngón tay vô thức quẹt qua cổ áo anh: “Anh nói không muốn em khách sáo với anh, sao giờ lại nói em nợ ân tình của anh?”

Trong lòng lại nghĩ – bởi vì, chính em cũng chẳng có mong ước gì đối với anh.

Giọng cô dịu dàng hiếm thấy, nghe như đang làm nũng.

Cổ họng Đàm Yến Tây hơi ngứa ngáy, anh ấn vai cô xuống, sau đó hôn cô.

Có lẽ trên đường đi đến đây anh có hút thuốc, sau hai nụ hôn sâu vẫn còn đọng lại vị đắng nồng nàn kéo dài của thuốc lá.

Bởi vì là anh nên cô si mê quên lối về.

Thật lâu sau mới chịu buông ra, Đàm Yến Tây vùi mặt vào cổ cô, ủ rũ gọi cô: “Di Di…”, ngón tay luồn vào trong vạt áo của cô mà thăm dò.

Dù biết rằng ở đây lúc này không thể tiếp tục, nhưng vẫn muốn cảm nhận chút mềm mại ấm áp.

Một chiếc ô tô lái vào bãi đậu xe, vài tia sáng quét qua chỗ bọn họ sau khi xe rẽ sang.

Cửa kính xe được dán một lớp phim chống nhìn trộm, động tác của Đàm Yến Tây cũng quá bí mật không ai để ý tới, nhưng Chu Di vẫn lập tức nắm lấy cổ tay anh và đẩy ra sau.

Đàm Yến Tây cười

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-thanh-co-tuyet/1927142/chuong-38.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Bắc Thành Có Tuyết
Chương 38: 38: Quả Cam Chua
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.