Lời nói của Sở Ninh lạnh như băng, chứa đựng sát ý làm cho nhiệt độ không khí bỗng chốc giảm xuống.
“Ha hai” “Diệt quốc?”
Một thiên kiêu đeo trường thương trên lưng cười lạnh: “Bắc Vương, ngươi nghĩ đại quốc Thanh Châu như chúng ta sẽ yếu ớt như Đại La sao, ngươi muốn diệt là diệt àI”
Hắn ta tên Vương Quân Kiệt, tu vi Đỉnh Tuyệt Siêu
Phàm, thuộc về võ triều nằm thứ 99 trên bảng đại quốc. Thành Châu.
Trong bí cảnh Hoá Long, khi nhìn thấy Bắc Vương, dù là cái rắm, hắn ta cũng không dám thả.
Nhưng lúc này lại tỏ ra khí thế vô cùng.
Bắc Vương của Đại Hạ đã đắc tội không ít người trong bí cảnh Hoá Long. Thậm chí.
Hắn còn chặn luôn con đường vô địch của Đông Thắng Thái tử.
Lần này xuất hiện e là sẽ trở thành mục tiêu bị người người chỉ trích, hắn ta cần gì phải sợ?
Bốp!
Không khí căng thẳng, một luồng khí dâng lên biến thành gió lốc ập tới làm cho Vương Quân Kiệt biến sắc, cơ thể bay lên, bay về phía Sở Ninh.
Sau một hồi xoay chuyển.
Khi Vương Quân Kiệt dừng lại, yết hầu của Vương Quân Kiệt đã bị một cánh tay nắm tay, mạnh như cái kìm sắt.
Sắc mặt Vương Quân Kiệt đỏ bừng, gân xanh nhô lên, gần như không thể hít thở
“Bắc Vương Đại Hạ, đừng có làm càn!”
“Đại Hạ đang ngưng tụ quốc vận, đừng chọc hoạ lớn cho dân chúng Đại Hạ!”, có người quát lớn.
Đó là bề trên của Vương Quân Kiệt, cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147107/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.