Ba chữ nặng nề kia khiến cả ngàn thiên kiêu có mặt tại hiện trường bị choáng, cứ như rơi vào một giấc mộng.
Đây chính là Đông Thắng Thái Tử!
Là đứa con trai trưởng được sủng ái nhất của Đông Hoàng đương nhiệm, toàn bộ Đông Thằng Hoàng Triều đều ký thác kỳ vọng ở hắn ta, mong hản ta phát triển đến Động, trở thành Hoàng giả.
Tại mảnh đất Thanh Châu này, đủ loại danh tiếng, những lời tán thưởng tựa như hoa tuyết rơi xuống, bồi đắp nên một Đông Thắng Thái Tử.
Cường giả trên Thanh Châu Thiên Tuyệt Bảng giáng xuống, tuy có thể gi ết chết Đông Thắng Thái Tử nhưng chưa từng khiến hẳn ta khuất phục.
Một nhân tài tuyệt thế, một khí phách hiên ngang, với lòng tự trọng cực kỳ mạnh.
Vậy mà bây giờ Đại Hạ Bắc Vương lại làm được.
Hắn chỉ chấp đao mà đứng, không cần ra tay mà vẫn có thể khiến Đông Thái Tử nhận thua.
Cảm giác rung động cực kỳ mãnh liệt này đánh úp vào lòng của tất cả những người có mặt tại đây.
“Chủ động nhận thua?”, đôi mắt sâu thẳm của Sở Ninh đang đánh giá Đông Thẳng Thái Tử.
Người này từng động sát ý với hắn!
Tuy nhiên hắn chỉ muốn chất lọc tỉnh hoa huyết dịch của Đông Thắng Thái Tử mà thôi...
Thật khó!
Đông Thắng Thái Tử là thua ở tâm cảnh vô địch, còn thực lực bản thân hẳn ta vẫn mạnh như trước.
Thân là thái tử của Hoàng Triều đệ nhất Thanh Châu, chắc chản hẳn ta có cách để giữ mạng.
Thậm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147116/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.