Thi thể chồng chất, máu chảy thành sông, kéo thẳng tới Hạ cung.
Sáu cánh quân của vương gia Đại Hạ làm phản.
Năm vị vương gia đều đã tới đây, sóng vai đi vào Hạ cung!
“Lần dấy binh này quả là dễ dàng, thế như chẻ tre, đánh thẳng tới Hạ thành, quả nhiên lời đồn là đúng, hiện tại Võ Chủ đã không còn làm được gì nữa rồi”.
“Toàn bộ tu giả trực hệ của Đại Hạ Võ Chủ đều đã bị bắt”.
“Hạ thành này đã bị chúng ta nắm trong lòng bàn tay”.
Trên tường thành của Hạ thành, bốn mươi vị tu giả mặc chiến giáp tụ tập lại với nhau.
Bọn họ là tướng lĩnh dưới trướng các vương gia của Đại Hạ, tất cả đều là Võ Cảnh. Bọn họ đứng trên đó nhìn xuống Hạ thành, vừa lòng đắc chí.
Ngày xưa.
Hạ thành thực sự cao vời vợi, bọn họ muốn vào thành đều phải cởi bỏ áo giáp.
Còn hiện tại. Châu báu, mỹ nhân trong thành đều là vật nằm trong lòng bàn tay, chỉ cần bọn họ ra lệnh một tiếng là đầu người sẽ lăn lông lốc, chưa biết chừng ngay cả Đại Hạ Võ Chủ cũng phải quỳ xuống xin tha.
“Tiếc là An Vương ở tít tận Bắc Cảnh, nếu không thì kiểu gì cũng phải chơi một hồi, nàng ta là mỹ nữ đẹp biết chừng nào cơ chứ”.
Một gã đầu trọc nghĩ đến dáng dấp của An Vương, mặt mày lộ rõ vẻ dâm dê.
“Nếu thích thì ngươi đi Bắc Cảnh đi, chưa biết chừng vẫn còn kịp nhìn xác của An Vương”, có người tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147222/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.