Trên bầu trời có một con Thanh Linh Ưng đang gào thét.
Sau một chuyến bay dài đã khiến nó kiệt sức, và khi vừa vượt qua bầu trời Hùng Quan, thân thể như ngọn núi của nó lao thẳng xuống.
Một vị Tát Lạc trung niên cả người đầy máu.
Vai phải của ông ta nứt ra, xương máu tràn lan, vẻ ngoài nhếch nhác thu hút sự chú ý của người khác.
Đây là Minh Vương của Đại Hạ Vũ Triều!
Một đời vương giả lại giống như chó nhà có tang và bị truy đuổi đến tận chiến trường Bắc Cảnh!
"Minh Vương, ngươi thật sự tốn không ít sức để dụ Đại Hạ Bắc Vương tới đây".
"Bị một tên nhóc còn chưa dứt sữa đuổi giết đến tận đây, cũng không sợ bị người ta chê cười".
Hai bóng người như Ma Thần lững thững xuất hiện trên chiến trường, đi đến đâu là binh sĩ Đại Hạ đều ngã xuống đất.
Bọn họ là Siêu Phàm của Đại La Vũ Triều, chào đón Minh Vương và đồng thời cũng là lời nói ẩn dụ.
"Lệ Vương!"
"Ngân Vương!"
Minh Vương cay đẳng nói.
Hai vị vương giả của Đại La này lại cho rắng dáng vẻ của ông ta là ngụy trang?
"Tội nhân của Đại Hạ ta, các ngươi có thể cứu sao?" Một giọng nói lạnh lùng vang vọng xung quanh.
Sở Ninh khống chế Thanh Linh Ưng chạy tới, nhìn xuống Minh Vương phía dưới.
Mấy năm nay.
Sở Ninh ở chiến trường này mặc áo giáp nên khó có thể nhìn ra dung mạo thật của hẳn.
Ngay lúc này. Hản mặc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147253/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.