Một nữ tử mười tám mười chín tuổi chậm rãi bước tới.
Nàng ta mặc một chiếc váy lụa màu đỏ, giống như ngọn lửa đang phập phồng, ngũ quan tinh xảo như đồ thủ công mỹ nghệ, cộng thêm một đôi chân ngọc thon dài, có thể nói là hại nước hại dân.
Tiểu Minh Vương phi Dư Vi đã xem như tuyệt đẹp, nhưng so với nữ tử này thì cũng không thể sánh bằng.
Mỗi bước nàng ta đi đều tỏa ra một hương thơm thoang thoảng, khiến các vị khách nam có mặt đều thất thần, hoàn toàn quên mất nữ nhân này có thể khiến Thủy Nguyệt Tông chủ ngã xuống đất không dậy nổi.
"Ngươi, ngươi là đan sư?"
"Vì sao ở Đại Hạ Vũ Triều chưa từng nghe nói đến ngươi vậy!"
Một vị đan sư run rẩy rẩy mở miệng, thức tỉnh mọi người.
Nghiên cứu thuật đạo còn khó hơn thăng cấp võ đạo.
Địa đan sư có thể thừa hưởng được danh hiệu cao quý ở Đại Hạ chứ đừng nói đến một đan sư tuổi còn trẻ như vậy.
Tin đồn.
Một đan sư có thể chấn hưng vận mệnh quốc gia, có thể so sánh với một đội quân!
"Không phải ai cũng theo đuổi danh vọng trục lợi như các ngươi đâu".
Nữ tử liếc nhìn người vừa nói, khiến hô hấp của người sau cũng đông cứng lại.
Điều này tương đương với việc thừa nhận!
Đại Hạ Vũ Triều thật sự xuất hiện đan sư, hơn nữa còn trẻ tuổi như vậy!
Một khi tin tức truyền ra, không chỉ có các vương của Đại Hạ mà ngay cả võ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147293/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.