Bắc Vương đương thời giỏi nhất là đao pháp.
Đó là khi chìm nổi ở Bắc Cảnh sáu năm, vung đao giết địch quá nhiều nên đã tôi luyện ra dưỡng đao thuật.
Đao của Bắc Vương hắn dùng máu để nuôi dưỡng, đạt tới cảnh giới hợp nhất, vừa nghĩ đao đã trên tay.
Ở cảnh giới này.
Dù một bông hoa hay một chiếc lá đều cũng có thể hóa thành đao.
Cây cỏ dại mỏng manh bỗng trở nên cứng cáp, tiếng đao vang dội cả núi sông.
Quảng trường cuồn cuộn gió bão, từng cơn gió đều trở nên sắc bén lạ thường, chúng như vũ khí, cắt ngang qua từng người, ai chưa bước vào Địa Vũ Cảnh đều bị cắt rất nhiều.
Chiếc lá rụng, nhánh cây vụn giờ dựng thẳng lên rồi bay vút lên trời cao như một đám mây đen.
Đây đúng là một khung cảnh khiến lòng người rung động.
Sở Ninh dùng cỏ dại phá Liệt Dương Sát Trận.
Mặt trời xuống núi, sức mạnh kinh hồi, sát khí cuồn cuộn, đánh tan đám mây đen.
Nhưng bản thân nó cũng rung chuyển dữ dội rồi nổ tung trong cơn chấn động ấy.
Khung cảnh sáng ngời nhanh chóng tối sầm, ánh lửa hừng hực xung quanh dần dịu xuống.
Trên quảng trường trung ương chằng chịt vết nứt như mạng nhện rồi nó hóa thành một đống phế tích.
Những trưởng lão và đệ tử đứng đằng xa đều hóa đá.
Lưng bọn họ toát mồ hôi lạnh.
Liệt Dương Sát Trận có thể diệt sạch phần lớn cường giả Vũ Cảnh của Đại Hạ Vũ Triều giờ lại bị người ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bac-vuong-yeu-nghiet-sieu-pham/1147320/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.