Phùng Xương Văn thầm kêu không tốt, người vươn mình như diều hâu, từ trên lưng ngựa nhảy lên, khi người còn ở trên không trung đã chém ra một đao bảo vệ quanh thân.
- Keng...
Trường đao lập tức bị đẩy ra.
Một tảng đá hóa thành một cái bóng ném vào trên đao, trên đá truyền đến lực lượng cực lớn làm cho trường đao thiếu chút nữa đã tuột khỏi tay hắn.
Vừa tiếp xúc với cỗ lực lượng lớn này thì Phùng Xương Văn đã biết là ai. Triệu Đại Hà!
Hắn giận tím mặt:
- Họ Triệu, bám dai như đỉa, ngươi muốn chết!
Triệu Đại Hà bước hai bước lớn vượt đến trước mặt của hắn, múa đao chém xuống:
- Ngươi chết đi cho ta!
- Keng...
Một đao súc thế đã lâu, uy mãnh tới cực điểm.
Tay của Phùng Xương Văn tê dại, một mặt vội vàng thối lui một mặt che đao chặn ở trước người.
- Keng...
Trường đao tuột tay bay ra, Phùng Xương Văn quay đầu rời đi, trầm giọng nói:
- Ngăn cản hắn!
Mười tên hộ vệ phía sau đã sớm vây quanh hai người, vừa nhìn thấy Phùng Xương Văn chạy trốn cả đám lập tức chặn đường lại, che ở trước mặt của Sở Ly.
Sở Ly quát lên:
- Ta chỉ giết Phùng Xương Văn, người không liên quna tránh ra, đừng có tự mình muốn chết!
- Quả nhiên rất càn rỡ!
Một thanh niên thanh tú lạnh lùng nói:
- Thức thời thì cút nhanh lên, tránh cho mọi người chém ngươi thành thịt vụn!
Sở Ly nhìn Phùng Xương Văn dùng tốc độ rất nhanh chạy trốn, hắn ra vẻ tức giận nói:
- Tự mình muốn chết,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-bao-tong-quan/980307/chuong-753.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.