Hai binh lính tay đè trường đao, đi tới gần Sở Ly.
Sở Ly giả vờ tức giận, trừng mắt hừ lạnh nói với Tôn Trảm Hà:
- Tốt, ta rất muốn xem xem Tôn tướng quân sẽ phải chịu phạt ra sao, ta đưa thư đến, là Tôn tướng quân ngươi bắt ta lại, tướng quân cũng không trách được ta!
- Ngươi hiểu rõ là tốt rồi, việc này không trách được ngươi.
Tôn Trảm Hà gật gù, liếc mắt ra hiệu cho hai người binh lính kia.
Bọn họ khẽ gật đầu.
Sở Ly làm bộ không thấy mà đi ra ngoài theo bọn họ.
Vừa mới đẩy mành ra, khom lưng muốn đi ra ngoài thì hai đạo đao mang sáng như tuyết đã chém về phía lưng của hắn.
Sở Ly như có mắt ở sau lưng, bỗng nhiên bước ra một bước, đứng ở bên ngoài lều, vừa vặn tránh khỏi ánh đao, rống to:
- Vương gia, ta là Liễu Tứ, ta muốn gặp Vương gia!
Âm thanh của hắn như sóng lớn dâng lên bãi cát, chậm rãi vang vọng lan tràn ở trên trời, không bỏ sót một nơi nào cả, vang vọng cả quân doanh.
Hai tên lính lao ra khỏi lều vải, múa đao chém về phía hắn.
Ánh đao như dải lụa màu bạc, xinh đẹp mà lại trí mạng.
Sở Ly lần nữa tránh ra, lớn tiếng quát:
- Vương gia, ta phụng lệnh của Bạch tổng quản tới gặp Vương gia!
Tôn Trảm Hà bước ra khỏi lều vải, phất tay một cái:
- Dừng tay!
Hai binh sĩ hung tợn trừng mắt nhìn Sở Ly, nhưng vẫn thu hồi đao, tra đao trở vào bao, xấu hổ nhìn về phía Tôn Trảm Hà.
Tôn Trảm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-bao-tong-quan/980407/chuong-686.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.