Tô Thanh Điệp đánh giá hắn, khẽ gật đầu nói:
- Đỗ huynh, mời ngồi.
Nàng đi tới vị trí bên cạnh Sở Ly rồi ngồi xuống, chiếm vị trí của Dương Lăng Phong.
Dương Lăng Phong cười ha hả rồi vung vung tay, ra hiệu cho mọi người lấy thêm một cái ghế. Sau đó hắn ngồi vào bên người Tô Thanh Điệp.
Mùi thơm lạnh nhạt lượn lờ ở chóp mũi, Sở Ly âm thầm đánh giá Tô Thanh Điệp này một chút.
Cánh tay và bàn tay thon dài, động tác mềm mại, mọi hành động đều có nhịp điệu không tên, hiển nhiên là một vị cao thủ kiếm pháp, thiên phú hơn người.
Thiên phú hơn người, nhưng cũng kiêu căng tự mãn, coi mọi người như không, ngạo khí bức người.
- Ngươi thực sự là hôn phu của Đỗ Hạ sư muội hay sao?
Ánh mắt trong trẻo của Tô Thanh Điệp nhìn chằm chằm vào hắn.
Sở Ly cười gật đầu.
Tô Thanh Điệp lắc đầu một cái rồi thở dài:
- Đáng tiếc, nữ nhân cũng thật là số khổ, thường thường là thê tử giỏi giang phu quân kém cỏi.
Sở Ly bật cười:
- Tô cô nương, Đỗ Hạ giỏi giang, thế nhưng ta cũng không tính là kém cỏi?
- Nam nhân thô lỗ!
Tô Thanh Điệp hừ nhẹ một tiếng, quay đầu quét mắt nhìn mọi người một chút:
- Nam nhân thường thường không có bản lãnh gì, luôn tự cho mình là siêu phàm, cảm giác việc mình là chủ nhân là chuyện thiên kinh địa nghĩa. Nữ nhân đều phải nghe mình.
Sở Ly liếc mắt nhìn Triệu Phi Hổ.
Triệu Phi Hổ đang nhìn chằm chằm vào Tô Thanh Điệp, ai nấy cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-bao-tong-quan/980846/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.