Ngày thứ hai Hồng Tụ đi tới phủ Quốc Công, học tâm pháp dưỡng sinh từ chỗ Tuyết Lăng.
Ba người ngồi vào bên trong tiểu đình, bốn phía được che lại bằng màn lụa trắng.
Gió mạnh thổi qua, lụa trắng như sương như khói theo gió tung bay, đến trong đình thì đã bị lụa làm cho giảm đi hơn nửa, đã không còn vẻ sắc bén như trước nữa.
- Hồng Tụ tỷ tỷ, bộ Trường Xuân thuật này là thứ ta tỉ mỉ tuyển chọn, có hiệu quả nhanh nhất.
Tuyết Lăng cười nói:
- Bích Liễu tỷ tỷ, tỷ cũng học đi, sau này dạy cho chư vị tỷ tỷ trong Yêu Nguyệt lâu. Công tử nói, thân thể các tỷ cũng không khỏe, cần tâm pháp dưỡng sinh để điều trị.
- Ta cũng phải học sao?
Bích Liễu cười nói:
- Ta từ sáng đến tối đều múa, thân thể rất tốt.
- Hai chuyện này không giống nhau.
Tuyết Lăng lắc đầu nói:
- Múa sẽ làm hỏng thân thể, tỷ nhìn như rất tốt. Thế nhưng lại miệng cọp gan thỏ, chờ tới khi lớn tuổi, cả người sẽ là bệnh, càng cần phải học tâm pháp dưỡng sinh.
Hồng Tụ cười nói:
- Bích Liễu, ngươi cứ học là được rồi, cũng không có gì xấu cả.
- Được rồi, muội học, muội học.
Bích Liễu cười duyên.
Tuyết Lăng nói kỹ càng về tâm pháp một lần, tâm pháp dưỡng sinh so với tâm pháp võ công còn phức tạp hơn một ít. Phải đi khắp kinh mạch toàn thân, không giống như tâm pháp võ công chỉ công một mạch đến hai mạch là dừng.
Hồng Tụ học một ngày, lúc chạng vạng về đến nhà thì nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-bao-tong-quan/980861/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.