Vấn vương tình càng cao
Mộng Di Hoa bước vào gian đại sảnh. Nàng thấy Đổng Kỹ Thượng đứng trước chiếc ngai vàng trên có chiếc tráp Ngọc ấn.
Y có vẻ trầm tư suy tưởng.
Mộng Di Hoa nhìn Đổng Kỹ Thượng nghĩ thầm :
- "Y đang nghĩ gì?"
Nàng thả bước đến sau lưng Đổng Kỹ Thượng rồi nói :
- Đổng thiếu gia hẹn Mộng Di Hoa đến đây có điều gì muốn nói?
Đổng Kỹ Thượng từ từ quay lại nhìn nàng. Hai người đối nhãn với nhau. Chân diện thư sinh, đôn hậu của Đổng Kỹ Thượng đập vào mắt nàng, nhưng Mộng Di Hoa lại nghĩ thầm :
- "Phía sau cái bộ mặt nho nhã kia là một bộ mặt khác. Một bộ mặt của kẻ nhẫn tâm vô tình".
Ý niệm đó lướt qua, nàng miễn cưỡng nói :
- Bây giờ Mộng Di Hoa không biết nên gọi người bằng Đổng huynh hay phải đụng đến lối xưng hô tôn giá hoặc chủ nhân.
Đổng Kỹ Thượng buông tiếng thở dài :
- Di Hoa hãy gọi ta là Đổng huynh.
- Chỉ sợ Mộng Di Hoa mạo phạm đến người.
- Không... Hãy gọi ta là Đổng huynh.
- Tôn giá muốn như vậy à? Sự thật Di Hoa quá ư bất ngờ khi biết Tà Nhân Vô Diện là Đổng Kỹ Thượng. Một trang thư sinh nho nhã mà Mộng Di Hoa từng nghĩ tốt, lại là kẻ nhẫn tâm đẩy Mộng Di Hoa xuống Tử cốc.
Đổng Kỹ Thượng dấn đến một bộ nhìn vào mắt Di Hoa.
- Huynh biết Di Hoa hận huynh lắm.
- Nếu nói không hận thì không đúng. Đến bây giờ Di Hoa mới biết vì sao Đổng Kỹ Thượng chỉ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-bo-ma-anh/1121066/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.