Trấn Đào Hoa không phải là một trấn lớn ở Giao Chỉ , nhưng chắc chắn là trấn đẹp nhất.
Vạn Vân Phong đi dưới những tán cây hoa Đào, cảm thấy trong lòng thư thái.
Hắn đi theo sự chỉ dẫn của người bán phở, cuối cùng cũng đến được tư gia của Trịnh Võ Quyết.
Tư gia của tên phú thương này nằm ở vị trí trung tâm trấn, một vị trí đẹp nhất cho việc buôn bán.
Tư gia rộng lớn này cũng là trung tâm trao đổi mua bán của hắn.
Với Trịnh Võ Quyết mà nói thì bất cứ thứ gì hắn cũng ngả giá được.
Vừa đứng trước tấm bảng hiệu lớn, lập tức có gia nhân chạy ra niềm nở.- " vị công tử này, xin mời vào trong, mời vào trong này"Đúng là chuyên nghiệp, gặp khách hàng thì cứ mời vào trước rồi tính sau, chẳng cần hỏi họ muốn mua gì làm gì.
Bên trong sảnh lớn để rất nhiều bàn ghế.
Vạn Vân Phong được dắt vào và mời ngồi xuống bàn , nhân viên lúc này tươi cười hỏi thăm.- " không biết vị công tử đây muốn mua gì hay là bán gì?"Vạn Vân Phong cười nhạt, quả nhiên là chủ nào tớ nấy.
Tên gia nhân này cười tươi đón khách nhưng nhìn vào mắt hắn chỉ toàn thấy tiền.
Cũng phải thôi, những người trẻ tuổi rất dễ bẫy.
Hắn nhìn Vân Phong đoán chừng 20 tuổi, những người như này trước giờ vào đây đều là đánh bạc hết tiền phải trộm đồ nhà đi bán chui.
Gia nô này nhìn Vân Phong như nhìn một cục tiền vậy, chính là đối tượng để "Ép Lấy Cả".
Vân Phong nhìn hắn mà nói.-
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/2502762/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.