Với vị khách đến sớm ấy , chủ quán nhanh chóng làm xong tô phở rồi bưng ra tận bàn ,khuôn mặt cười tươi tắn.- " đây, tô phở bốn hào của khách quan đây.
Chúc khách quan ngon miệng".Vạn Vân Phong mỉm cười nói một lời cảm ơn , rồi tiện tay lấy ra 2 đồng đưa cho .- " cảm ơn chủ quán , ta trả tiền phở.
Không cần đưa lại tiền thừa "Chủ quán ngửa tay ra thấy hẳn hai đồng trong tay mình , quả nhiên là khách sộp, đưa tiền không cần toan tính, liền vui mừng cúi đầu cảm tạ.
Chủ quán bước vào trong, thế nhưng lúc này Vân Phong lại vỗ vào ghế bên cạnh, hàm ý đơn giản là mời chủ quán ngồi cạnh hàn huyên.
Chủ quán hiểu ý, lại nhìn ra xung quanh không có ai tới cả thì cũng tiện mà ngồi vào ghế mỉm cười nói .- "khách quan muốn hỏi thăm điều gì phải không?"Quả là chủ quán có kinh nghiệm , Vạn Vân Phong giới thiệu mình là người phương xa tới thì chủ quán hiểu ngay người khách này muốn hỏi chuyện ở trấn này.
Chủ quán thuận theo mà ngồi xuống.
Người thông minh luôn dễ nói chuyện , Vạn Vân Phong mỉm cười gật đầu .- "chủ quán thật thông minh , ta chính là muốn hỏi thăm một vài điều.
Không giấu gì chủ quán , ta họ Bạch tên Đạo , là người ở Đông Sơn.
Ta mới đến đây chưa lâu, định tìm hiểu khu vực này để sau này lập nghiệp làm ăn , vẫn mong chủ quán cho ta biết một chút về những chuyện gần đây"Chủ quán khẽ ồ lên ngạc nhiên, thì ra là
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/2502933/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.