Vấn đề của người phụ nữ thời kỳ phong kiến chính là bị xiềng xích của tam tòng tứ đức trói buộc lên người.
Nếu thời hiện đại , bác sĩ khám chữa bệnh thì việc lột hết quần áo khỏa thân trước mặt bác sĩ cũng là chuyện hết sức bình thường.
Trong giới y học , người ta không quan trọng giới tính , chỉ quan trọng bệnh nhân.
Đối với một người bác sĩ thời hiện đại, không có nam mà cũng chẳng có nữ, chỉ có bệnh nhân mà thôi.
Nhưng thời phong kiến thì lại rất khác, người phụ nữ bị một nam nhân khác nhìn thấy cơ thể đã bị xem là không còn thuần khiết.
Người phụ nữ là mẹ của Thiên Phi này lại sinh ra trong một gia đình gia giáo , từ nhỏ đã được nền giáo dục tam tòng tứ đức ảnh hưởng cực kỳ nặng nề.
Vết thương của bà bị hôm nay lại là vết thương ngay giữa hai chân , gần với bộ phận sinh dục.
Việc để một người đàn ông cho dù đó là đại phu đi chăng nữa nhìn vào với bà là một điều không thể chấp nhận được.
Bà xua tay mà nói .- " đại phu, cảm ơn ông đã tới tận đây giúp tôi, nhưng tôi không thể nhận sự giúp đỡ của ông được ,mong ông hiểu cho.
Gia đình bây giờ chỉ có hai mẹ con tôi, chồng tôi thì không có nhà , vậy vẫn mong đại phu ra ngoài cho.
Đại phu đừng vào trong đây, người khác nhìn thấy lại dị nghị"Lời nói của người mẹ khiến cho Thiên Phi vô cùng ngạc nhiên.
Em mới chỉ 10 tuổi, chưa hiểu rõ lắm về
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/2502991/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.