Sau khi đã cứu chữa cho đứa trẻ kia , ổn định xong mọi chuyện,thanh toán mọi chi phí.
Công việc đã hoàn thành , Thiên Phi lại chuẩn bị trở về trấn Hắc Xà.
Để yên tâm, nàng kiểm tra sức khỏe đứa trẻ một lượt.
Khi xong xuôi hết , Tân An lúc này tới bên cạnh nói.- " Thiên Phi đại phu ,chúng ta đi thôi"Thiên Phi khẽ gật đầu, chào từ biệt người mẹ và đứa trẻ mà lên cỗ xe ngựa rời đi.
Cỗ xe ngựa lại lăn bánh, khởi hành hướng về trấn, lại một lần nữa rời làng.
Với những chuyện đã xảy ra, Tân An cảm thấy mến mộ vị đại phu này lắm.
Hắn suy nghĩ gì đó , khẽ bật cười.- " Thiên Phi đại phu, người đúng thực là lương y nhỉ"Thiên Phi nghe vậy thì thoáng ngạc nhiên, đôi mắt tròn xoe nhìn Tân An mà hỏi.- " thì ta là lương y chứ sao ? Chẳng lẽ vị thiếu chủ này nghi ngờ ta là kẻ giả mạo ư?"Tân An lại bật cười , hắn lắc đầu nhưng không nói gì cả.
Thiên Phi còn trẻ , không hiểu sự đời lắm, nhưng Tân An thì khác.
Thời gian tìm cách cứu chữa bệnh cho con trai mình , Tân An đã gặp nhiều đại phu nhưng toàn là loại lấy tiền nhiều mà không chữa được bệnh , toàn thứ quan tâm đến vật chất mà chả có lương tâm gì , sao có thể gọi là lương y được chứ ? Chỉ có vị đại phu trẻ tuổi đang ngồi trong cỗ xe ngựa của hắn này mới thật sự là lương y.
Cỗ xe ngựa lại rời khỏi địa phận của làng, đi lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/bach-dao-su/2503010/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.